Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

NHỚ NHÀ (HỌC THƠ ĐƯỜNG)

 NHỚ NHÀ..
Buông mình chiếc nhạn lượn trời tây,
Sãi cánh về đâu tiếng gọi bầy.
Tổ ấm rừng cây lòng nhớ mãi,
Tình nồng sông núi nợ mang đây.
Trăng sao lấp lánh khi mờ tỏ,
Vận nước buồn vui lúc cạn đầy.
Một dãi quê hương còn nặng gánh,
Hai ngàn dặm đất giữa đường mây./
Phan Trần


 VỌNG CỐ HƯƠNG
Khuất dạng quê nhà đến xứ tây
Xa xôi chạnh luyến quốc tìm bầy
Câu thơ vọng nẻo đầy sâu sắc
Chữ viết tầm đường khắp đó đây
Một dãi trời sao buồn tỏ rạng
Cả dòng sông nước nhớ vơi đầy
Quê hương gấm vóc xa gợi nổi
Vượt nẻo quay về bát ngát mây

(NgoctuyenCP)



 @Phantran đáp họa:

QUY CỐ HƯƠNG

Bao năm xa cách đất miền tây
Quê cũ tìm thăm bạn tỏ bày
Quà tặng anh đeo công vác đó
Lòng mong nàng nhận quả mang đây
Vô duyên gần có nguồn sâu cạn
Hữu ý tựa như biển lắng đầy
Vắng chủ nhà may đâu thấy nữa…
 Giỏ cà ướt đẫm lệ mưa mây !
Phan Trần



 @ NgoctuyenCP xướng
 LỔI HẸN

Buồn thương gió trổi nổi riêng tây
Tìm đến nơi xưa nhạn lạc bầy
Cổng kín rêu dày hình đâu vắng
Nhà im bụi bẩn dáng quanh đây
Không duyên sầu muộn mưa tuôn cạn
Chẳng nợ ưu phiền lệ chảy đầy
Anh hởi ! thôi đành em lỗi hẹn…
Giọt rơi nghẹn đắng cả trời mây

     
                      Ngoctuyencp



Texas chăn bò bọn "Viễn Tây"
Quanh năm lưng ngựa chẳng xa bày
Vượt đèo băng suối về nơi ấy
Đóng trại căng lều ở lại đây
Đồng cỏ xanh rì đâu đói kém
Lúa mì vàng óng đủ no đầy
Thong dong khắp chốn không biên giới
Lãng đãng cuộc đời tựa áng mây


Ký Gàn


 @Phantran đáp họa:

ÂU DU KÝ….

Đáp chuyến Paris viếng viễn tây,
Tìm quên nấc nghẹn chốn xa bầy.
Duyên thừa lệ đọng sầu khô cạn,
Tình ảo suối reo hận chảy đầy .
Trọn kiếp chúc may cho muội nhé,
Mọi đàng  nhận lỗi tại huynh đây.
Kiếp sau gần có… mong chi gặp…..
Đêm ngắm trăng tàn lẫn bóng mây…
(Phantran)