VƯỜN HOANG
Trăn trở tinh anh bóng nguyệt tàn
Bên đời tuyết phủ muốn lìa tan
Âm u chiếc lá mù sương đọng
Lặng lẽ thân mai nước mắt tràn
Tắt lửa đêm dài hơi giá lạnh
Tủi lòng hoa héo mảnh vườn hoang
Xót thương trách kẻ bày oan nghiệt
Thầm nguyện ơn lành năm tháng an.
Cao Linh Tử
HỌA
ƯỚC BÌNH AN
Mưa khuya khắc khoải bóng trăng tàn
Thánh thót cung rơi giọt vỡ tan
Buốt lạnh tâm sầu nhìn gió lướt
Nhói đau hồn nhớ ngắm sương tràn
Bâng khuâng thổn thức đời thêm dở
Lặng lẽ ai hoài kiếp sống hoang
Héo hắt đêm dài chờ nắng sáng
Ngày vui rạng rở ước bình an
Ngoctuyencp
HỌA ( Com nhà Hướng
Dương)
BẤT
AN
Ngắt cánh hoa rơi đã héo
tàn
Bâng khuâng một thoáng giấc
mơ tan
Ân tình vạn nẻo đôi mi
khép
Nhân nghĩa muôn đường nước
mắt tràn
Bến lạ đìu hiu heo hút
vắng
Bờ quen yên ả lặng lẽ
hoang
Thời gian chảy mãi mênh
mang khóc
Chợt thấy ưu phiền mộng bất
an
Ngoctuyencp