TỰ TRÀO
Sáu
tư cũng đáng chết cho rồi
Sống nữa làm chi chật cõi đời
Bia uống một chai đà muốn nghỉ
Thịt nhai hai miếng chớm xin thôi
Gái ghe bài bạc thì không biết
Cá cược cờ đề lại chẳng chơi
Sống mãi như ri thêm phí của
Chết cho rộng chỗ thoáng đất trời.
Họa thơ NGUYỄN PHÚC VĨNH BA _ TỰ TRÀO
Lão có chết queo vẫn chửa rồi
Ma chay rộn rịp mệt cho đời
Mua hòm tẫn liệm lo chưa xuể
Tiếp khách than van khóc chẳng thôi
Thầy tụng mõ chuông năng cúng bái
Nhạc bày đàn trống mãi hòa chơi
Tây ta ỏm tỏi thi nhau tấu
Nhậu nhẹt rùm beng thiệt thấu trời.
Nhậu nhẹt rùm beng thiệt thấu trời
Số đề tuổi lão toán không thôi
Sòng bài sát phạt hung như quỷ
Lễ nghĩa bôn đào trắng tựa vôi
Bợm nhậu tha hồ say réo gọi
Rượu chùa thoải mái rót mời lôi
Cầu may vé số thi nhau bán
Thương tiếc xẻ chia được mấy người?
Thương tiếc sẻ chia được mấy người ?
Cái tình cái nghĩa nói mà chơi
Thi văn điếu tế nơi đầu bút
Nhang khói chia buồn tại mép môi
Sáu bó một lần bơm nghẹt béc
Ngàn thu trăm bạn hết thông vòi
Họa vần viếng lão thay tiền cúng
Có giận cũng đành phải chịu thôi
Sống nữa làm chi chật cõi đời
Bia uống một chai đà muốn nghỉ
Thịt nhai hai miếng chớm xin thôi
Gái ghe bài bạc thì không biết
Cá cược cờ đề lại chẳng chơi
Sống mãi như ri thêm phí của
Chết cho rộng chỗ thoáng đất trời.
II
Chết
cho rộng chỗ thoáng đất trời
Sống chỉ làm phiền xã hội thôi
Kiểu cọ thời trang chê quái dị
Phấn son trau chuốt bảo ve vôi
Chuyện nay tiến bộ thì không nói
Việc cũ hoang tàn lại cứ lôi
Đất nước hùng cường ngày phát triển
Chứa chi cái giống chướng kinh người.
Sống chỉ làm phiền xã hội thôi
Kiểu cọ thời trang chê quái dị
Phấn son trau chuốt bảo ve vôi
Chuyện nay tiến bộ thì không nói
Việc cũ hoang tàn lại cứ lôi
Đất nước hùng cường ngày phát triển
Chứa chi cái giống chướng kinh người.
III
Chứa
chi cái giống chướng kinh người.
Thơ phú văn vè loạn thứ chơi
Văn viết vòng vo xem mệt mắt
Thơ làm đối điếc đọc queo môi
“Nho chùm” chắc chẳng bao lăm quả
“Hán rộng” e ra chỉ mấy vòi
Thời buổi xì-tin bao chuyện hot
Xin “du” chết sớm chút đi thôi.
Thơ phú văn vè loạn thứ chơi
Văn viết vòng vo xem mệt mắt
Thơ làm đối điếc đọc queo môi
“Nho chùm” chắc chẳng bao lăm quả
“Hán rộng” e ra chỉ mấy vòi
Thời buổi xì-tin bao chuyện hot
Xin “du” chết sớm chút đi thôi.
Kính mời các bạn và các Đường luật gia hoạ
Lão có chết queo vẫn chửa rồi
Ma chay rộn rịp mệt cho đời
Mua hòm tẫn liệm lo chưa xuể
Tiếp khách than van khóc chẳng thôi
Thầy tụng mõ chuông năng cúng bái
Nhạc bày đàn trống mãi hòa chơi
Tây ta ỏm tỏi thi nhau tấu
Nhậu nhẹt rùm beng thiệt thấu trời.
Nhậu nhẹt rùm beng thiệt thấu trời
Số đề tuổi lão toán không thôi
Sòng bài sát phạt hung như quỷ
Lễ nghĩa bôn đào trắng tựa vôi
Bợm nhậu tha hồ say réo gọi
Rượu chùa thoải mái rót mời lôi
Cầu may vé số thi nhau bán
Thương tiếc xẻ chia được mấy người?
Thương tiếc sẻ chia được mấy người ?
Cái tình cái nghĩa nói mà chơi
Thi văn điếu tế nơi đầu bút
Nhang khói chia buồn tại mép môi
Sáu bó một lần bơm nghẹt béc
Ngàn thu trăm bạn hết thông vòi
Họa vần viếng lão thay tiền cúng
Có giận cũng đành phải chịu thôi
Cao Linh Tử
THẨN THỜ
Ngày xưa mộng ước đã xa rồi
Hò hẹn làm chi khổ hết đời
Thuở trước cười vui luôn ấm áp
Bây giờ khóc hận lắm lôi thôi
Tạ từ chất ngất ngờ vỡ kịch
Tiễn biệt ung dung hóa cuộc chơi
Lại nghĩ muộn phiền thêm phận tủi
Hồn buồn thổn thức với mây trời
.....
Hồn buồn thổn thức với mây trời
Lướt thướt mùa đi mãi không thôi
Quạnh quẽ mưa tuôn xiêu ngõ trúc
Âm thầm nắng rọi hắc tường vôi
Buồn trông cánh nhạn mây chờ gọi
Nhớ đợi bến đời sóng vỗ lôi
Chảy xiết dòng trôi bao trắc trở
Lững Lơ nước cuốn cả tình người
.......
Lững Lơ nước cuốn cả tình người
Vắt vẻo ngồi buồn ngẩm nghĩ chơi
Bảng lãng thu thay vàng chớp mắt
Nhẹ nhàng đông đến lạnh run môi
Chân trời bảy sắc cầu vồng lượn
Góc bễ một phương nước vút vòi
Cuộc sống muôn màu bao ảo vọng
Đời buồn chịu đựng sẽ quen thôi
Ngoctuyencp
Ngày xưa mộng ước đã xa rồi
Hò hẹn làm chi khổ hết đời
Thuở trước cười vui luôn ấm áp
Bây giờ khóc hận lắm lôi thôi
Tạ từ chất ngất ngờ vỡ kịch
Tiễn biệt ung dung hóa cuộc chơi
Lại nghĩ muộn phiền thêm phận tủi
Hồn buồn thổn thức với mây trời
.....
Hồn buồn thổn thức với mây trời
Lướt thướt mùa đi mãi không thôi
Quạnh quẽ mưa tuôn xiêu ngõ trúc
Âm thầm nắng rọi hắc tường vôi
Buồn trông cánh nhạn mây chờ gọi
Nhớ đợi bến đời sóng vỗ lôi
Chảy xiết dòng trôi bao trắc trở
Lững Lơ nước cuốn cả tình người
.......
Lững Lơ nước cuốn cả tình người
Vắt vẻo ngồi buồn ngẩm nghĩ chơi
Bảng lãng thu thay vàng chớp mắt
Nhẹ nhàng đông đến lạnh run môi
Chân trời bảy sắc cầu vồng lượn
Góc bễ một phương nước vút vòi
Cuộc sống muôn màu bao ảo vọng
Đời buồn chịu đựng sẽ quen thôi
Ngoctuyencp