Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

VỊNH CÂY CAU (HỌC THƠ ĐƯỜNG)



VỊNH CÂY CAU
Bìa sân đứng thẳng vượt hư không
Tạo dáng thanh tao chốn ruộng đồng
Lơ lửng trăng treo tàu cánh phụng
Lam nham mốc bám rể râu rồng
Quạt mo dỗ giấc thằng cu tí
Ruột trái têm trầu khách lão ông
Quả phẩm làm đầu xưa lục lễ
Bây giờ thất sủng khó tìm trông.

Cao Linh Tử



    QUÊ NGOẠI
Quê ngoại hàng cau vượt khoảng không.
Sân nhà đón gió thổi từ đồng.
Trưa nồng nắng tỏa tàu  hình phượng
Chiều đượm mưa bay lá dáng rồng.
Nhung nhớ  chốn xưa  cùng cháu chắt
Bồi hồi  nơi củ   có bà ông.
Tìm về  cảnh vật không  thay đổi
Kỷ niệm ngày nao cứ mãi trông.
Ngoctuyencp

Họa bài VỊNH CÂY CAU của anh CLT
Một góc sân nhà tự tại không ?
Bao ngày bao tháng giữa quê đồng
Đung đưa trước gió tàu đuôi phượng
Thoang thoảng sau hè hoa vẫy rồng
Mo bẹ bó cơm cho lũ trẻ
Ruột cau trầu giã biếu bà ông
Cây ơi, năm tháng còn đâu nữa !
Thời thất lòng buồn, mắt đáo trông…
Điều Giản Dị, ngày 12/10/2012

Dạo đồng ,
HỌA: VỊNH CÂY CAU-CAOLINHTỬ
Gió nhiều trời mát nắng thì không/
Thư thả dạo chơi ngắm ruộng đồng /
Thấy cảnh đàn cò bay sải cánh /
Nhìn mà cứ tưởng lượn hình rồng /
Thăm đồng lâu lắm nay thời có /
Không nghĩ mình giờ được gọi ông /
Khắc khoải ngày nào là đứa trẻ /
Bây giờ luyến tiếc tuổi xuân trông./
KinhHoangVuiVui