Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

TÌNH THƠ (HỌC THƠ ĐƯỜNG)

TÌNH THƠ HỌA THƠ HƯỚNG DƯƠNG

Đeo mang nên mới chẳng làm ngơ
Để dạ lang thang với ý thơ
Hồn mãi vấn vương sương gió lạnh
Tâm luôn lưu luyến ánh trăng mơ
Lắm khi ôm mộng tìm hư ảo
Đôi lúc thả lòng viết vẩn vơ
Say đắm nhiều phen quên thực tại
Trông ra ai cũng ngỡ TA ...khờ
Hướng Dương


Bài Họa của anh Cao Linh Tử

TÌNH THƠ

Vì yêu câu chữ đến lơ ngơ
Có lỗi gì đâu mấy vận thơ
Chẳng rủ tao nhân vào cõi mộng
Không mời mặc khách đến cơn mơ
Hoàng hôn dù gợi thương man mác
Giấc điệp cũng đừng dệt bá vơ
Hỏi tội tình chi hồn vũ trụ
Thi ca vốn chẳng thuốc ai khờ.
Cao Linh Tử
Bài họa (với anh Cao Linh Tử)

Nỗi lòng
Lòng khổ hay buồn cũng phải ngơ
Gởi trao tâm sự với vần thơ
Đêm trằn trọc mãi không tròn giấc
Ngày nhớ nhung hoài chẳng trọn mơ
Chỉ muốn lãng quên trong mộng mị
Nào mong gặp gỡ chuyện vu vơ
Vô tình gợi nỗi niềm ai đó
Lại trách cầm thi quá khạo khờ...
Hướng Dương

Tình thơ

Gắn kết yêu thương đến ngẩn ngơ
Hồn buông ý nhớ với vần thơ
Ai hoài lá rụng tàn canh mộng
Luyến ái sương rơi giữa giấc mơ
Héo hắt ngày trôi đêm lặng lẽ
Êm đềm chiều xuống dạ bơ vơ
Tình cờ một khắc bao lần hẹn
Đắm đuối chờ mong lắm tội khờ
Ngoctuyencp

.....
 Bài họa
Thôi (họa với Ngọc tuyền)

Yêu thương chi lắm để hồn ngơ
Thao thức canh thâu với ý thơ
Gởi trọn nhớ mong vào tiếng mộng
Trao niềm hoài cảm tới lời mơ
Nỗi lòng chẳng bớt câu buồn bã
Tâm sự lại khơi chuyện vẩn vơ
Thôi nhé đừng trông trăng ngắm gió
Trở về thực tế khỏi mang khờ
Hướng Dương

                        
                                    

KÍNH THƯƠNG ( HỌC THƠ ĐƯỜNG)

KÍNH THƯƠNG

Mấy nổi tình chân lắm luyến thương
Tìm nhau kết nối bởi thơ đường
Ân tình bạn hữu trong như nước
Nhân nghĩa thầy trò sáng tợ gương
Có lúc buồn vui toan rẽ lối
Lắm khi hờn dỗi tính chia đường
Lời trao mượn ý trong vần đối
Mong mỏi cùng nhau sống kính thương
Ngoctuyencp

PHÙ DUNG (HỌC THƠ ĐƯỜNG)

HOA PHÙ DUNG


Màu  tuyết ngây thơ tựa cánh lài
Đung đưa khoe sắc mỗi ban mai

Trắng tinh sớm gợi sương lưu luyến

Đỏ thắm chiều khơi gió cảm hoài
 

E ấp trao duyên ong chẳng đáo
Ngập ngừng gởi phận bướm không lai

Phù dung kiếp bạc bao đời thế

Thương xót cho hoa được mấy ai?


Hướng Dương





PHÙ DUNG
Xuân tươi sắc thắm giống màu lài
Rực rở bừng lên đón sáng mai
Bạch khiết rung rinh cười dịu ngọt
Trắng trong mỏng mảnh khóc ai hoài
Đời buồn ngất ngưỡng hoàng hôn đến
Kiếp khổ lang thang lặng lẽ lai
Một khắc rạng ngời rồi chợt tắt
Phù Dung mệnh bạc chẳng riêng ai....!!!!
Ngoctuyencp



MƯA CHỢT NHỚ

HỌA THƠ @ THẾ NHÂN




Mưa về đâu đó…(Tình khúc tháng 7)
(Tặng cho những cuộc tình chia ly…)

Mưa về đâu đó... tình muôn lối
Từng đợt mưa khoát áo mây trời
Ai ngồi đây tiếc... lòng trống vắng
Sầu tê tái ray rức bên đời
 
Em! ngày xưa ấy buồn như nắng
Màu sương khói mờ ảo xa vời
Anh! thềm nhung nhớ tình tan vỡ
Giọt hiu hắt rả rích không lời
 
Xưa đưa nhau về rớt mưa ngâu
Chân ngập ngừng xin bước qua cầu
Lời hẹn thề thả mưa theo gió
Buông mối tình níu trái tim đau
 
Cuộc tình đó xôn xao một đời
Thời xa vắng hư hao  hồn người
Tình cúi đầu  phân ly xa cách
Và đường chiều trợt lối chơi vơi
 
Mưa đã về mắt ai ướt buồn
Cơn gió sầu ngõ xưa dỗi hờn
Ngày đưa mây tay đan tình lỡ

Mộng hiu hắt chân người rã rời…
                                         @thenhan




                                   HỌA
                             MƯA CHỢT NHỚ 

Vui buồn hiu hắt sầu bao lối
Từng hạt mưa rơi thoáng bên trời
Em ! ngồi thơ thẩn hồn hoang vắng
Ray rức hoàng hôn đến bên đời
…………….
Bao năm xa xót buồn trong nắng
Mờ ảo trời sương mộng xa vời
Anh! Nhìn khói thuốc cuồn quyện vỡ
bảng lảng mưa bay thốt thành lời
……………
Cùng thương tháng bảy khúc mưa ngâu
Cùng nhớ chiều nao lạc nhịp cầu
Hiu hắt thề xưa bay cùng gió
Rơi cả cuộc tình một nổi đau
…………………………
Bâng khuâng khoảng lặng thoáng mơ đời
Xa vắng ngày xưa nhớ về người
Em thổn thức hoen mi khóc ngất
Biệt ly chiều nắng rớt chơi vơi
……………….
Đêm trường trở giấc lệ đổ buồn
Sao khuya cô lẽ bóng dỗi hờn
Ngày nao tay nắm tay đan hẹn
Thổn thức…người ơi lúc tay rời….
Ngoctuyencp

ĐI VỀ

HƯ KHÔNG
Quán chiều buông... dòng sông trôi lặng lẽ
Tiếng nhạc buồn ...réo rắt cỏi đi về
Như dấu yêu... mỏi mòn chân bước khẽ
Chút yêu vì ...nắng rớt mộng bâng khuâng..

Sông cứ chảy...dòng trôi nhiều lưu luyến
Êm đềm gieo...quá khứ sắt se lay
Làn gió nhẹ...mơ màng hương xao xuyến
Thoảng cà phê...ký ức ngẩn ngơ say...

Bóng hạnh phúc về đâu bao lối rẽ
Mộng vô thường...bám víu với hư không
Ngơ ngác trông...đường chiều nay ứa lệ
Lê gót mòn...mưa rớt cả hoàng hôn.

Thoáng vu vơ.. trời xưa tràn mơ ước
Phút giận hờn .. dỗi khóc cạn đời đau
Thời gian xa...phôi pha chùng chân bước
Trăng tiềm tàng ...ngan ngát...cả trời sao...
Ngoctuyencp
 


Phố tắt đèn anh còn ngồi lặng lẽ
Ánh sao khuya chưa soi tỏ lối về
Cây bên đường chiếc lá buồn rơi khẽ
Chợt nhớ ai lòng thoảng nhẹ bâng khuâng
...
Lần ra đi trong lòng đầy lưu luyến
Nhìn biển xanh từng đợt sóng lất lay
Cánh chim biển còn bay làm xao xuyến
Khói thuốc vờn quyện chặt nỗi đắm say
...
Ta bâng khuâng giữa ngã ba đường rẽ
Đâu hạnh phúc , đâu như thể hư không
Về nơi đâu sẽ không còn dấu lệ
Hỏi người sao vội quên cả môi hôn
....
Vệt sao băng qua nhanh quên mộng ước
Giọt sương khuya thấm lạnh cả niềm đau
Ta hững hờ bên đời khó cất bước
Áng mây đen che phủ hết ngàn sao
KÝGÀN

Vẫn bước tiếp trời chiều trong cô lẽ
Bóng hòang hôn dìu dặt một cỏi về
Lòng nhung nhớ dâng tràn mưa rên khẽ
Nhìn hạt rơi lòng thoáng dạ bâng khuâng
..................
Vẫy tạm biệt môi hôn tràn lưu luyến
Ngắm xa xăm cây lá nhẹ màn lay
Cánh diều phiêu lưng trời hoa điểm xuyến
Mây phiêu bồng gió cợt thật mê say
...........
Ta nhặt lấy cô đơn cùng lối rẽ
Hạnh phúc đâu thoáng chốc vẫn bằng không
Vụt bay xa mắt môi đầy  ngấn lệ
Người xa tôi...có nhớ lắm hoàng hôn
...................
Sương lạnh rớt đêm đi vào mộng ước
Thắm bờ vai run khẽ với niềm đau
Đem lý ức vào mơ ta tiếp bước
Ngẩn mặt nhìn trời tối chẳng vì sao...

Ngoctuyencp

Đời hiu quạnh mưa về giăng nổi nhớ
Ta trầm tư trong ngày tháng dật dờ
Khói thuốc chẳng xoá tan niềm trăn trở
Hương khói buồn khê đọng mãi tình thơ
Mây trắng chở nửa hồn về cố xứ
Nửa hồn kia lưu lạc đất quê người
Ta vuốt mắt giữa cỏi đời lữ thứ
Tóc bạc dần như ngọn sóng xa khơi
Em có lạc lối mòn về quê củ ?
Xin cho ta gởi đôi chút ngậm ngùi
Câu ca dao hát lên lời trắc trở
Đọng giọt buồn cung bậc đã tàn hơi
Đi về đâu khi đời là ảo ảnh ?
Như bóng ta lưu lạc giữa trần gian
Chốn vĩnh hắng nến hai hàng lóng lánh
Từ tạ đời hát biệt khúc ly tan
Đặng Tán Phong

Lâng lâng bước trời thu về xao xuyến
Chút thẩn thờ ta nhớ lắm mưa thu
Hồn da diết mùa thu quyến luyến
Quyện hương đời ta nhớ mãi lời ru
.................
Đà bạc tóc bao mùa thu miên viễn
Mắt buồn trông vương ngấn lệ chung tình
Bâng khuâng khóc khi trời mây đưa tiễn
Mùa hạ qua thu khẽ đến bên mình
Ngoctuyencp


Mưa lất phất, gió bồng bềnh phiêu lãng
lối mòn rêu hoen ướt đọng nhập nhòe
xóm núi vắng chuông ngân buồn tẻ
vọng đêm dài côn trùng tấu khúc lặng lòng nghe
đêm nay trăng lưỡi liềm rơi đâu mất
có con gió vẫy vùng, nghe âm vọng đong đưa
cơn lạnh kéo về, nỗi niềm riêng góc khuất
chạnh lòng yêu xóm nhỏ quê mùa
Maitranghuynh

Mưa rơi khẽ...những vì sao lạc lối
Chút hoang mơ...đầm thấm vẩy tay ghì
Chân lê bước cho đêm dài mộng mị
Trăng thẹn thùng dấu mặt dưới mây trôi
..................
Ngày xưa đó tiếng vọng về than thở
Nhung nhớ nhiều...cũng lắm những thiết tha
Phương trời củ quay về trong trăn trở
Hai lối đi rẽ khuất ở tâm hồn
Ngoctuyencp



TIẾNG TƠ (TỰ DO)


TIẾNG TƠ

Mưa lất phất ướt đời cô quạnh nhớ
Hắt hiu về lối cũ lắm   mong chờ
Đêm trở giấc nghe thèm nồng hơi thở
Song cửa hờ lệch lạc nổi bơ vơ
.................
Mây ru chậm tình đời sao lắm nổi
Gió phiêu bồng chan chứa những buồn trôi
Xuôi ký ức đêm buồn ta trốn ngủ
Nhớ quắt quay ngày củ mộng bên đời.
.........................
Trăng màu bạc mang chút tình duyên nhớ
Mây lang thang nổi xót lắm mộng mơ
Miên man khóc ngôi sao vừa rơi mất
Ngỡ chiêm bao thoáng hiện những không  ngờ
.............................
Đêm chờ sáng mắt nhòa đi rời rã
Gối đầu bên vần nhớ chút phôi pha
Không hẹn ước vẫy tay chào tất cả
không gian nào níu giữ cuộc tình xa....
Ngoctuyencp