CÕI THỰC - HƯ
Sắc sắc – không không cõi thực hư
Vô minh có biết đến răng chừ?
Thân nơi Trần thế trăm năm ấy
Hồn chốn Hư vô muôn kiếp như
Đêm ngắm ánh trăng lòng đắm đuối
Khuya nghe tiếng gió dạ tương tư
Luân hồi xuôi ngược bao duyên nợ?
Sắc sắc – không không cõi thực hư
(Hat Cat)
Xa xa vợi vợi chuyện hư hư
Thắt thẻo tơ lòng rối chẳng chừ?
Thắm thiết tình thơ vùi ý tận
Miên man nợ ái đoạn tâm như
Vườn Quỳnh gãy khúc thương Ngưu Chức
Phòng Trúc so dây xót Tử Tư
Tích củ bồi hồi bao nước mắt
Xa xa vợi vợi chuyện hư hư
Ngoctuyencp
Mờ ảo hư vô đâu biết chừ /
Nằm ngủ trong nhà mà tưởng lượn /
Ngồi tàu lá chuối tựa bay như /
Mây đưa gió thổi sao mà nhẹ /
Tâm sự cùng ai ấy chuyện tư?/
Trời sáng tỉnh ra ngồi một đống /
Mơ mơ mộng mộng thực hay hư?/
Tình hỡi tình ơi chồn thực hư
Đoạn trường phải chịu biết răng chừ
Lao đao một phận đời son trẽ
Khồn khổ duyên phần kiếp bạc như
Mấy chục tuổi đầu còn dang dở
Bao lần xuân đến vẫn riêng tư
Phận gái vô duyên đành bạc phận
Tình hỡi tình ơi chốn thực hư
NGOCDUNG
CHỚ CÓ HƯ
Cãi lại mẹ cha quả thật hư
Sinh thành nuôi dưỡng đến bây chừ
Đêm hôm vất vả bao ngày ấy
Sớm tối gian lao suốt tháng như
Cá chuối vì con nên đắm đuối
Đời người trọng nghĩa gác riêng tư
Đồng lần trả nợ cho trời đất
Mong mỏi tử tôn chớ có hư
Hải Đăng