Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

LỠ ĐƯỜNG CẢM TÁC (HỌC THƠ ĐƯỜNG)




Một vũng sâu sâu ngán trọn đường

Nhìn người qua  lại thấy thương thương

Trật bước té luôn nước chạm sườn

Xế tải chạy nghiêng nghiền nát đất

Xe thồ lướt xéo nghiến tan mương

Ỏm...tùm...lật, ngã ...vì chen lấn

Hoặc lúc tranh nhau chẳng nhịn nhường

Phương Nga


---------------------------------------------

 Họa nguyên vận

Xăn quần xách dép lội ven đường


Đi bộ đoạn này khổ thấy thương

Nhượng lối né người nghiêng nón lá

Tránh xe tạt nước lạnh be sườn

Nhiều ông lỡ bước càn lên sịnh

Lắm chị sa chân lọt xuống mương

Tiểu lộ còn nghèo chưa cán nhựa

Tham gia tạo vũng chả ai nhường.

Cao Linh Tử



NGẬP ĐƯỜNG

Nước ngập vì mưa đổ vượt đường

Như sông rác nổi khổ càng thường

Người đi lóp ngóp lần từng bước

Xe chạy lình xình đẩy cạnh sườn

Ngày ấy miền quê hay lội ruộng

Bây giờ thành thị lại băng mương

Hởi ơi cơ khổ cho tôi quá

Xách dép đầm hoa…Đẹp nhún nhường....

Ngoctuyencp


 
VŨNG LẦY
 
Vệt nứt lộ ra ở giữa đường

Nước mưa đọng lại khó mà thương

Vô tình bước trúng rơi xưng gối

Cố ý nhảy ngang ngã gẫy sườn

Con nghé hiền lành trằm dưới vũng

Đàn trâu hung dữ vượt qua mương

Giao thông ngoảnh mặt không thèm ngó

Vội vã hơi đâu phải nhún nhường

Ký-Gàn


 
Ý THƠ


Trời chiều lộng gió chạy trên đường

Bát ngát hương nồng thấy luyến thương

Đoạn đá ngổn ngang văng gảy gọng

Khúc quanh bừa bãi té đau sườn

Vần thơ tắt nghẽn vì xuyên bụi

Ý đẹp lịm dần bởi nhảy mương

Quang đảng còn đâu ngày tươi thắm

Gạo tiền cơm áo…chẳng ai nhường

Ngoctuyencp

HỌA TỨ TUYỆT


 Xướng :

 

GIAO MÙA


Hoa đã nở trong vườn lãng mạn


Nửa đêm trời lặng lẽ giao mùa


Ta như con én già năm cũ


Trở về tìm lại chút hương xưa


                           Trịnh Bửu Hoài

Xướng :


TỜ LỊCH

Tờ lịch mỏng mỗi ngày tươi mới


Mà hôm nay nào có khác hôm qua


Vo tròn lại ném vào sọt rác


Mới hay trong đó có phần ta


Nguyễn Trọng Hoan



Xướng :


MỚI VÀ CŨ

Lá thư đầu vẫn mới con tem


Thơ viết vừa xong đã cũ mèm


Ảo ảnh xa xưa lấp lánh mãi


Ước gì thơ , mới mãi cùng em!


Xuân Lộc

 

                                                           GIAO CẢM
 
Bóng chiều bảng lãng vờn trên mạn

Sóng nước lao xao đón  gió mùa

Ngày qua nhắc chuyện nơi bờ cũ

Nhập nhòa lặng nhớ mối  tình  xưa

                    NgocTuyencp

 
Sông trăng

Sóng đẩy thuyền chao nghiêng ngả mạn

Trăng lên con nước lớn theo  mùa

Bồi hồi vọng tưởng ngày xưa cũ

Người của ta đâu ... mộng dáng xưa !

       Nguyễn Đăng Thanh
 

                  NHỚ XƯA

                 Đêm vắng trôi đi nhớ lắm thôi


                Muôn trùng luyến tiếc  tháng  ngày trôi

                 Âm thầm  nắng đổ mơ màng khóc

                 Thắt thẻo trong đời _ xót phận tôi .

                        NgocTuyencp


Ta biết tình mình chỉ thế thôi

Yêu thương ngày đó mặc nó trôi

Cuộc đời đâu chỉ ngồi mà khóc

Đứng lên – yêu lại mới là tôi

THIÊN THANH

                     KỶ NIỆM

                 Kỷ niệm còn đây những chiếc tem

                 Nhớ nhung chén đắng lại say mèm

                 Không hay mưa rớt bên song cửa

                 Ướt cả thư hồng nhạt bóng em.

                        NgocTuyencp


Họa cùng bồ bài KỶ NIỆM nè !

Tình thư

Thư tình kỷ niệm giở ra xem

Giọt lệ sầu rơi giấy ướt mèm

Hình ai còn đọng trên trang giấy

Chẳng nhạt phai màu dẫu mực lem

NTMT


Xướng :GIAO MÙA

Hoạ: Nhầm

Thuyền lướt trôi, em ngồi trước mạn /

Tóc bay nhẹ, gió mát đầu Thu /

Nhớ người xa đó chỗ ngồi cũ /

Sóng gió về, da mát tưởng xưa?/

Xướng:TỜ LỊCH

Hoạ : tóc

Đầu tóc hớt, đầu tháng vẫn mới /

Nay dài rồi, cũ hơn ngày qua /

Tóc dài cắt bỏ vào thùng rác /

Ô nhiễm môi trường cũng chính ta./

Xướng: Mới và cũ

Hoạ : lo

Tặng nhẫn cho em vẫn có tem /

Trong khi anh vẫn rượu say mèm /

Em cầm nước mắt nặng rơi mãi /

Tem có mà lòng tự hỏi em?/

Xướng : NHỚ XƯA

Hoạ : Đừng nhớ-mệt.

Xưa kia quá nhớ bây giờ thôi /

Nặng nhớ khổ người để vậy trôi /

Chẳng được cái gì kể cả khóc /

Thôi dành chấp nhận nhẹ đời tôi

KINH HOÀNG VUI VUI



Ngồi tìm tứ say hương trà mạn

Nghe lá rơi , hạ đã khép mùa

Hứng trăng ngân lục tìm lối cũ

Ta vẫn là một chút ngày xưa

Anh Đức
Kỷ niệm ( Họa theo cảm tác)
 
Một thuở Nguyệt Hồng soi bóng thơ

Hôm xưa con phố thoáng xa mờ

Bây giờ tôi bạn xa hai ngã

Lặng lẽ đường về mỏi gót mơ...

Song Ngu 

Trăng soi đáy nước tìm vần nhớ

Huyền ảo mông lung với sắc chờ

Tim tôi héo hắt khi xa bạn

Trông buồn mãi miết chỉ bơ vơ

Ngoctuyencp


Khoảng lặng chìm theo chiếc bóng thơ

Đìu hiu quạnh vắng góc Thu mờ

Nơi đây quạnh vắng sương mi nhạt

Phương đó buồn rơi nước mắt hờ...!

Song Ngu 

Nhung nhớ trời đêm chiếc bóng mờ

Mưa thu lạnh buốt lắm chơ vơ

Bao mùa lá rụng hay hồn vỡ

Lặng lẽ âu sầu với tiếng thơ

Ngoctuyencp

   

LUYẾN ÁI (HỌC THƠ ĐƯỜNG)



Luyến ái làm chi cũng vẫn không
 
Còn chăng kỷ niệm chút màu hồng
 
Bao ân tình nhớ đầy vẽ hạ
 
Trọn nghĩa yêu buồn ngập sắc đông
 
Một kiếp con người mây ghẹo nước
 
Mấy đời nhân thế gió đùa sông
 
Ta cười mắt ướt rơi nhiều lệ
 
kẽ khóc môi phai nhặt vẫn không
 

Ngoctuyencp

LẮNG NGHE (HỌC THƠ ĐƯỜNG)



LẮNG NGHE
Hãy lắng nghe tôi chút muộn phiền
 
Đời đau nếm trải lắm buồn riêng
 
‎ Mênh mang nổi nhớ nhiều mơ ảo
 
‎ Lãng đãng niềm thương lắm mộng hiền
 
Sáng nắng chan hòa cười tươi tắn
 
Chiều mưa thui thủi khóc triền miên
 

Thì thôi cứ thế không mong đợi

Tê tái nhìn mây gởi muộn phiền


Ngoctuyencp