Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

CHIỀU NÚI SAM

Ngày đã tắt hoàng hôn lại phủ.

Tóc bay gió lộng mây vần vũ.

"Bạch Vân"đỉnh núi mộng gương xưa.

"Hương Phạm"Lưng đồi hoài tích cũ.

Phiến đá sầu thương tuế nguyệt trơ.

Ngàn cây luyến nhớ dạ quyên rũ.

Lưng trời chầm chậm nhạn về đâu.

Cánh én chao nghiêng tìm hướng ngủ

(NGOCTUYENCP)


THĂM NÚI QUÊ EM

Quê em núi thấp ngàn mây phủ

In dấu địa linh nhân kiệt vũ

Đảnh Bạch Vân man mác nghĩa xưa

Ngôi Hương Phạm lặng lờ ân cũ

Vong thân vị quốc mãi gương treo

Xuất thế lưu danh dù cốt rũ

Mỗi bước ngậm ngùi nhớ cố nhân

Bóng chiều chưa muốn tìm nơi ngủ.

Cao Linh Tử

10/4/2012


HỌA:

Bên Tây Hồ

Lăn sóng Hồ Tây sương sớm phủ

Soi mình liễu chải, chim xòe vũ

Lung linh mặt nước nổi trời xuân

Lấp lánh hoàng hôn thay sắc cũ.

Yên Thái nhịp cày bạn lắng nghe

Nghi Tàm bóng trúc trăng nghiêng rũ

Lao xao lá rụng chạm tâm hồn

Có lẽ đêm nay ta khó ngủ.

(ĐỖ ĐỨC)


HỌA:

CHIỀU AN GIANG

Gió đến chiều về mây ráng phủ.

Hoàng hôn tím ngắt trời phong vũ

Quê hương một dãy gấm hoa xưa.

Đất nước muôn trùng hào khí cũ.

"Thất Sơn" hùng vĩ đá lạnh rêu.

"Cửu Long " dòng chảy quyện bờ rũ.

Nắng tà lãng đãng chẳng buồn nghe.

Nhạn khóc lạc bầy tìm chỗ ngủ.

(Ngoctuyencp)

Hoàng hôn xuống núi dường đi...ngủ

Bóng tối trùm khăn con đường cũ

"Bạch Vân" núi gác giọt sao khuya

"Hương Phạm" lầu treo làn sương phủ

Phiến đá chân đồi nhớ nhung mang

Hàng liễu ven bờ lưu luyến giữ

Yêu thương ôm ấp bóng người xa

Ân tình gửi lại nơi cái thủa

Anh Vũ


ĐÊM SÔNG HƯƠNG

Hoàng hôn lặng lẽ màn sương phủ
Thiên Mụ chuông rền theo Trấn Vũ
Núi ngự ai hoài thành quách xưa
Hương giang trầm lắng hồn người cũ
Câu bình chạm tận đáy hoang liêu
Lời phú vút lên trời héo rũ
Trôi nỗi hư hao đò Vỹ Dạ
Huế xưa gối mộng dòng Hương ngủ
hon-ma






Vầng dương hé mở ở phương đông
Lố dạng bừng lên cuối nhánh sông
Dãi đỏ in hình soi bóng  nước
 Dòng xanh gợi dáng biết sâu nông
Tre ngà lã ngọn đùa màu nắng
Phương vỉ ru tình cợt cỏi không
Chói sáng muôn màu vui rực rở
Hân hoan vạn sắc ửng trời đông

Ngoctuyencp

 Ráng đỏ trời xa rực ánh hồng
Vầng dương ngấp nghé mặt biển đông
Người xe rộn rả chen tấp nập
Lời kêu inh ỏi réo chợ đông
Phố phường náo nức đua ngày mới
Làng quê phơi phới trãi nắng hồng
Phồn hoa đô hội người khen: mới
Củ : tôi thanh thản quê hừng đông.....
*
Anh cũng thích lắm một vùng quê thanh bình,
có hương cau bát ngát,soi bóng lung linh
có hàng tre nghiêng chiều đưa bóng xế,
có tiếng sáo diều ru lặng ánh bình minh,
và có ai vẵng xa đưa khúc hát chân tình....
*

Thiên Tình ca 

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

BẾN BỜ

NHỚ CỐ HƯƠNG

Xuôi dòng Thường Phước nhớ Tân Châu

Nước đổ phù sa đắp bến cầu

Đất lở bao lần dời mộ chí

Sông bồi mấy lượt đổi cồn dâu

Quê hương mờ dấu người xa lạ

Xứ sở đậm màu nghĩa thắm sâu

Lững thững lục bình trôi biệt dạng

Thương nguồn lìa cội có về đâu  !

Cao Linh Tử

 
 BẾN BỜ

Bảng lảng mây chiều lắm giọt châu

Mưa rơi lất phất đứng bên cầu

Phù sa cuồn cuộn ôm bờ cát

Dòng chảy êm đềm lượn bến dâu

Đậm nhạt xa xăm thuyền lướt nhẹ

Tỏ mờ hiu hắt nước nông sâu

quê hương ký ức là nguồn cội

Tím lục bình trôi chẳng tấp đâu

Ngoctuyencp

 
NHỚ CỐ HƯƠNG

Cây đa đò cũ cánh đồng trâu

Vạt lúa dòng sông mấy nhịp cầu

Lở nhịp cung tàn trăng rớt bóng

Hòa câu thương khúc nước ngàn dâu

Trở trời bóng đỗ đêm trầm mặc

Đổi gió hồn vong ngày vực sâu

Thảng thốt trông trời cơn nước khát

Hoài hương luống thẹn cảnh còn đâu!

MaiTrangHuynh

 
QUÊ
.
Thu đỏ lá vàng nắng rắc châu

Trời xanh nghiêng bóng ngả chân cầu

Xa xa vài dặm kia thành phố

Biếc biếc mấy điền đó bãi dâu

Sông Đuống một dòng luôn nghĩa nặng

Đông Anh muôn thủa mãi tình sâu

Ai về xứ Bắc quê ta đó

Xin nguyện làm đò, khách tới đâu

.AnhDuc
 

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

THU HOÀI HỌA THƠ LA THỤY



 
 
 
 
THU HOÀI

Khẽ bước chân trần đếm lá rơi

Mưa thu lất phất nhớ xa vời
 
Mây trôi lãng đãng soi dòng nước

Nắng nhẹ mênh mang trãi góc trời

Sắc nhớ điều hiu khi đậm nhạt

Màu thương heo hắt lúc đầy vơi

Mùa xưa lại đến sầu vô tận
 
Suối chảy tuôn dòng kỷ niệm ơi ..!!!

Ngoctuyencp




Xào xạc thu về lá nhẹ rơi

Trời xanh ngan ngát gió heo vời

Ngẩn ngơ mây trắng khoe tà áo

Xao xuyến lòng ngâu nhuộm sắc trời

Cánh thắm sen hồng sao vội vã ?

Nhành non cúc tím đã chơi vơi

Lâng lâng nắng dịu chiều xưa cũ

Một thoáng mơ màng ký ức ơi....

Anh Đức...............



Lần khân từng nhịp trên lá rơi

Chân vướng sắc thu một quãng đời

Đã về ở lại cùng thu nhé

Cho nhẹ bước chân với đất trời

Thu xưa giơ tay ta với lá

Thu nay chân đạp lá thu rơi

Cũng thể tình thu vàng tươi lạ

Hồn thu vương vấn suốt bao đời !

Giao Thoa



Nhẹ tênh sáng sớm thấy sương rơi

Lá úa vàng nâu sắc tuyệt vời

Bão rớt vườn sau thâm cả đất

Giông qua cửa trước tối luôn trời

Duyên thề năm cũ giờ mờ nhạt

Nghĩa khí khi xưa cũng nhẹ vơi

Lãng đãng mây thu về khắp chốn

Cho hồn thi sĩ gọi thơ ơi

Ký Gàn


Gió thu lại đến lá buồn rơi

Kỷ niệm mưa bay sầu tuyệt vời

Kí ức hôm nao còn nguyên lối

Tâm tư thuở nọ vẫn bên trời

Mây trôi quyện sắc mộng xưa cũ

Nắng rớt phai màu đời cạn vơi

Năm đến mùa đi cây thay lá

Ngày qua tháng lại tình tôi ơi!

@ Thế Nhân

 Lặng lẻ qua rồi tiếc Thu trôi
Vẫn còn đâu đây hương sắc trời
Lá đi xa ngái cành trơ trụi
Tím màu hoàng hôn áng Thu rơi
Xa vắng người đi mang thương nhớ
Một bóng đêm nghiêng cả góc trời
Gió lùa đêm vắng ru lệ biếc
Đưa đón Thu tàn Đông sầu vơi.....
Trần Quốc Việt





Bài này hay quá! Từng câu, từng chữ đều mang nỗi lòng "hoài cảm Thu" sâu
sắc thiết tha...!Chỉ tám câu thơ mà những gì của mùa thu đã hội tụ đầy đủ ở
đây,ta nghe có:lá thu, có mưa thu, mây thu, nắng thu,trời thu, sắc thu, màu
thu, ...và những gì của trời, của đất ,của cỏ cây, của mây gió ấy lại hòa quyện
với lòng người"hoài cảm" đã tạo ra những hình ảnh hết sức ấn tượng...mà chỉ
có Thu và lòng người cảm thu mới có...Ta hay nghe những hình ảnh này hầu
có trong mỗi câu thơ:

"Khẽ bước chân trần...(trên lá)","Mưa thu lất phất...","Mây trôi lảng
đãng...","Nắng nhẹ mênh mang...", "Sắc nhớ đìu hiu...",Mùa thương héo
hắt..."

Và còn nữa, cái hay vẫn chưa hết !Ta hãy nghe những cụm từ :"...đếm lá
rơi","...nhớ xa vời","...soi dòng nước(nước mùa thu)","...trải góc trời (trời
mùa thu)","...khi đậm nhạt","lúc đầy vơi","...sầutận","...dòng kỷ niệm".
Có lẽ đây là những cụm từ hay nhất để đứng ở phần sau của những câu thơ
trên.Quả vậy 2 nửa của mỗi câu thơ trên khó mà ta tìm được một từ nào khác
thay vào để cho câu thơ được hay như câu thơ của tác giả, chứ đừng nói là
hay hơn ?

-Bấy nhiêu đấy là quá đủ để vẽ nên một mùa thu...,để mùa thu,mùa của nhớ
thương, của buồn man mác ...xa khơi hay của sầu vô tận...,gợi nhớ mùa thu
xưa đã trở về trong lòng tác giả với lớp lớp kỷ niệm dâng trào tuôn chảy như
suối nguồn bất tận !!!

-Và còn nữa, tôi thích nhất là 4 câu này:

"Mây trôi lảng đãng soi dòng nước

Nắng nhẹ mênh mang trãi góc trời"

"Sắc nhớ đìu hiu khi đậm nhạt

Màu thương héo hắt lúc đầy vơi"

Mây trôi đi với nắng nhẹ, sắc nhớ đi với màu thương...Tả cảm xúc và nỗi
lòng giữa cảnh trời thu như thế là quá tuyệt!Nếu còn từ nào hay hơn nữa tôi
cũng xin dành tặng cho bạn đấy, bạn ạ !

-Xin chúc Người Đẹp không có tuổi sẽ mãi đẹp với thời gian bạn nhé!

Thân mến!     
   
                                               KIM

GHẸO NGƯỜI HỌA THƠ LÊ VÂN 37

            GHẸO QUAN ĐỐC HỌC
 
Ba năm đốc sái, cũng hàm oai
Một khắc quan thừa, dở cấp hai 1
Nạt dưới, moi tiền như mỏ hoét.
Nịnh trên, liếm gót tựa cầy lai.
Lừa thày bán chức, quan  sành nhất.
Phản bạn cầu vinh, đốc đại tài.
Đốc thịt, đốc tiền, quan đốc gái.
Quan bia, quan bạc, đốc quan dài.
 
                         LÊ VẨN 37

 
Quan Đốc đương thời được tiếng oai

Học trò thoáng thấy bẩm thày Hai

Không tiền chắc hẳn xưng mông đít

Thiếu bạc hiển nhiên rách lỗ tai

Đạp dưới lành nghề quan có kiếu

Đội trên giỏi việc Đốc dư tài

Đê Ô Cê Ốc thằng ngu ngốc

Tham sắc tham hương nữ ...Khổ dài
 
KÝ GÀN



 
Chức tước huy quyền lắm kẽ oai

Tiền tài chảy đến gắp bằng hai

Thiên thời tóm vét tiền bao lãi

Địa lợi thu gom bạc triệu lai

Hoc vị đi mua bằng cấp giả

Danh xưng đem bán chức quan tài

Lao xao nhốn nháo tìm mơ ảo

lắm kẻ tham lam trượt ngã dài…
 
Ngoctuyencp

NGUYỆT HẸN HỌA THƠ PHAN TRẦN

 

LÃO BÁN CÀ..


Mưa nắng bên hè vẳng tiếng ca
 
Lời rao mời đón khách đường xa
 
Trái to thâu sớm mang ra chợ
 
Dây tốt trồng lâu giấu ở nhà
 
Nghĩa đẹp duyên ưa lời mắm muối
 
Sáng tươi chiều héo rỗ dưa cà
 
Mua mau kẽo hết tình thêm nợ
 
Chẳng bán thân tôi một lão già
 
**************Phan Trần

 
 NGUYỆT HẸN 

Mưa rơi …hay nắng vẫn lời ca
  Hát khúc tình quê vọng luyến xa.  
Cuốc đất bình thơ cây kín rẩy 
  Trồng rau đọc phú  quả đầy nhà.  
Mồ hôi khó nhọc cùng phân thuốc 
  Ánh mắt ngời vui với cải cà  
Tuổi xế thanh nhàn chờ Nguyệt hẹn. 
Trà sen thoảng gió ngắm mai già...
 

Ngoctuyencp

 
***********

VỊNH CẢNH HỌA THƠ VINH BA +KÝ GÀN


Vịnh cảnh học sinh đi học ở Quảng Bình (Mời hoạ)V.B.
 

Bơi sông đi học chuyện thường ngày

Trẻ nhỏ sao mà sớm đắng cay

Kiếm chữ, đành liều con nước chảy

Tìm thầy, đâu sợ cái thân bay

Tượng đài cho lắm tràn phương nọ

Cầu cống nào đâu đến chốn này

Vì nước, vì dân nghe nói mãi

Có lòng, xin hãy ngoái nhìn đây
 
V.B.
 
Bản Thượng các em lội mỗi ngày 
 
Qua sông đi học lắm chua cay
 
Mùa khô nước cạn cao chân nhảy
 
Tháng lũ bờ đầy mỏi cánh bay
 
Cửa rộng nhà cao dăm bác nọ 
 
Quần thưa áo mỏng mấy em này
 
No cơm ấm cật nhờ dân chúng
 
Quên bẵng hồi nào ở chốn đây
 
KG
 
Nhớ tuổi thơ ngây
 
Lội sông đến lớp mát nguyên ngày
 
Ngó trẻ, mắt già bỗng cay cay
 
Nhớ thuở thơ ngây vờn nước chảy
 
Thương về quá vãng mộng xa bay
 
Ba thằng vắt vẻo lưng trâu nọ
 
Bảy đứa lang thang cuối xóm này
 
Tuổi mộng qua rồi xa mãi mãi
 
Riêng mình tóc bạc vẫn ngồi đây
 
L.N.N.H.
 
NƯỚC NỔI
 
Nước nổi miền tây lủ đến ngày

Chèo xuồng đến lớp lắm chua cay

Chòng chành nghiêng sạp tràn dòng chảy

Liều lỉnh Xoay vòng cuốn gió bay

Biển sóng dâng cao trường học đó

Ruộng đồng chìm khuất xóm làng này

Mưa rơi lất phất câu hò nghẹn

Đến hẹn lại lên vẫn chốn đây

Ngoctuyencp

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

LỠ ĐƯỜNG CẢM TÁC (HỌC THƠ ĐƯỜNG)




Một vũng sâu sâu ngán trọn đường

Nhìn người qua  lại thấy thương thương

Trật bước té luôn nước chạm sườn

Xế tải chạy nghiêng nghiền nát đất

Xe thồ lướt xéo nghiến tan mương

Ỏm...tùm...lật, ngã ...vì chen lấn

Hoặc lúc tranh nhau chẳng nhịn nhường

Phương Nga


---------------------------------------------

 Họa nguyên vận

Xăn quần xách dép lội ven đường


Đi bộ đoạn này khổ thấy thương

Nhượng lối né người nghiêng nón lá

Tránh xe tạt nước lạnh be sườn

Nhiều ông lỡ bước càn lên sịnh

Lắm chị sa chân lọt xuống mương

Tiểu lộ còn nghèo chưa cán nhựa

Tham gia tạo vũng chả ai nhường.

Cao Linh Tử



NGẬP ĐƯỜNG

Nước ngập vì mưa đổ vượt đường

Như sông rác nổi khổ càng thường

Người đi lóp ngóp lần từng bước

Xe chạy lình xình đẩy cạnh sườn

Ngày ấy miền quê hay lội ruộng

Bây giờ thành thị lại băng mương

Hởi ơi cơ khổ cho tôi quá

Xách dép đầm hoa…Đẹp nhún nhường....

Ngoctuyencp


 
VŨNG LẦY
 
Vệt nứt lộ ra ở giữa đường

Nước mưa đọng lại khó mà thương

Vô tình bước trúng rơi xưng gối

Cố ý nhảy ngang ngã gẫy sườn

Con nghé hiền lành trằm dưới vũng

Đàn trâu hung dữ vượt qua mương

Giao thông ngoảnh mặt không thèm ngó

Vội vã hơi đâu phải nhún nhường

Ký-Gàn


 
Ý THƠ


Trời chiều lộng gió chạy trên đường

Bát ngát hương nồng thấy luyến thương

Đoạn đá ngổn ngang văng gảy gọng

Khúc quanh bừa bãi té đau sườn

Vần thơ tắt nghẽn vì xuyên bụi

Ý đẹp lịm dần bởi nhảy mương

Quang đảng còn đâu ngày tươi thắm

Gạo tiền cơm áo…chẳng ai nhường

Ngoctuyencp

HỌA TỨ TUYỆT


 Xướng :

 

GIAO MÙA


Hoa đã nở trong vườn lãng mạn


Nửa đêm trời lặng lẽ giao mùa


Ta như con én già năm cũ


Trở về tìm lại chút hương xưa


                           Trịnh Bửu Hoài

Xướng :


TỜ LỊCH

Tờ lịch mỏng mỗi ngày tươi mới


Mà hôm nay nào có khác hôm qua


Vo tròn lại ném vào sọt rác


Mới hay trong đó có phần ta


Nguyễn Trọng Hoan



Xướng :


MỚI VÀ CŨ

Lá thư đầu vẫn mới con tem


Thơ viết vừa xong đã cũ mèm


Ảo ảnh xa xưa lấp lánh mãi


Ước gì thơ , mới mãi cùng em!


Xuân Lộc

 

                                                           GIAO CẢM
 
Bóng chiều bảng lãng vờn trên mạn

Sóng nước lao xao đón  gió mùa

Ngày qua nhắc chuyện nơi bờ cũ

Nhập nhòa lặng nhớ mối  tình  xưa

                    NgocTuyencp

 
Sông trăng

Sóng đẩy thuyền chao nghiêng ngả mạn

Trăng lên con nước lớn theo  mùa

Bồi hồi vọng tưởng ngày xưa cũ

Người của ta đâu ... mộng dáng xưa !

       Nguyễn Đăng Thanh
 

                  NHỚ XƯA

                 Đêm vắng trôi đi nhớ lắm thôi


                Muôn trùng luyến tiếc  tháng  ngày trôi

                 Âm thầm  nắng đổ mơ màng khóc

                 Thắt thẻo trong đời _ xót phận tôi .

                        NgocTuyencp


Ta biết tình mình chỉ thế thôi

Yêu thương ngày đó mặc nó trôi

Cuộc đời đâu chỉ ngồi mà khóc

Đứng lên – yêu lại mới là tôi

THIÊN THANH

                     KỶ NIỆM

                 Kỷ niệm còn đây những chiếc tem

                 Nhớ nhung chén đắng lại say mèm

                 Không hay mưa rớt bên song cửa

                 Ướt cả thư hồng nhạt bóng em.

                        NgocTuyencp


Họa cùng bồ bài KỶ NIỆM nè !

Tình thư

Thư tình kỷ niệm giở ra xem

Giọt lệ sầu rơi giấy ướt mèm

Hình ai còn đọng trên trang giấy

Chẳng nhạt phai màu dẫu mực lem

NTMT


Xướng :GIAO MÙA

Hoạ: Nhầm

Thuyền lướt trôi, em ngồi trước mạn /

Tóc bay nhẹ, gió mát đầu Thu /

Nhớ người xa đó chỗ ngồi cũ /

Sóng gió về, da mát tưởng xưa?/

Xướng:TỜ LỊCH

Hoạ : tóc

Đầu tóc hớt, đầu tháng vẫn mới /

Nay dài rồi, cũ hơn ngày qua /

Tóc dài cắt bỏ vào thùng rác /

Ô nhiễm môi trường cũng chính ta./

Xướng: Mới và cũ

Hoạ : lo

Tặng nhẫn cho em vẫn có tem /

Trong khi anh vẫn rượu say mèm /

Em cầm nước mắt nặng rơi mãi /

Tem có mà lòng tự hỏi em?/

Xướng : NHỚ XƯA

Hoạ : Đừng nhớ-mệt.

Xưa kia quá nhớ bây giờ thôi /

Nặng nhớ khổ người để vậy trôi /

Chẳng được cái gì kể cả khóc /

Thôi dành chấp nhận nhẹ đời tôi

KINH HOÀNG VUI VUI



Ngồi tìm tứ say hương trà mạn

Nghe lá rơi , hạ đã khép mùa

Hứng trăng ngân lục tìm lối cũ

Ta vẫn là một chút ngày xưa

Anh Đức
Kỷ niệm ( Họa theo cảm tác)
 
Một thuở Nguyệt Hồng soi bóng thơ

Hôm xưa con phố thoáng xa mờ

Bây giờ tôi bạn xa hai ngã

Lặng lẽ đường về mỏi gót mơ...

Song Ngu 

Trăng soi đáy nước tìm vần nhớ

Huyền ảo mông lung với sắc chờ

Tim tôi héo hắt khi xa bạn

Trông buồn mãi miết chỉ bơ vơ

Ngoctuyencp


Khoảng lặng chìm theo chiếc bóng thơ

Đìu hiu quạnh vắng góc Thu mờ

Nơi đây quạnh vắng sương mi nhạt

Phương đó buồn rơi nước mắt hờ...!

Song Ngu 

Nhung nhớ trời đêm chiếc bóng mờ

Mưa thu lạnh buốt lắm chơ vơ

Bao mùa lá rụng hay hồn vỡ

Lặng lẽ âu sầu với tiếng thơ

Ngoctuyencp

   

LUYẾN ÁI (HỌC THƠ ĐƯỜNG)



Luyến ái làm chi cũng vẫn không
 
Còn chăng kỷ niệm chút màu hồng
 
Bao ân tình nhớ đầy vẽ hạ
 
Trọn nghĩa yêu buồn ngập sắc đông
 
Một kiếp con người mây ghẹo nước
 
Mấy đời nhân thế gió đùa sông
 
Ta cười mắt ướt rơi nhiều lệ
 
kẽ khóc môi phai nhặt vẫn không
 

Ngoctuyencp