LỆ RƠI
Héo
hắt đường về lệ cứ rơi
Cô
đơn giọt đọng giữa lưng trời
Hồn sầu khóe mắt
xuôi dòng chảy
Tiếng
nấc vành môi lạnh chẳng ngơi
Sáo vọng mênh mang chiều khắc khoải
Lời ru dìu dặt tối chơi vơi
Mơ màng thoáng chốc trong vô thức
Lử thứ về đâu dạ rối bời
Ngoctuyencp
Họa LỆ RƠI
Lệ rơi nhưng bút chớ nên rơi
Thất Sơn chói lọi sáng chân trời
Nỗi sầu đến đó sầu tan chảy
Tiếng nấc thấm rồi lệ sẽ ngơi
Sáo vọng từ xa đừng khắc khoải
Lời ru để lại chớ chơi vơi
Sáu chữ thành tâm buông vô thức
Lữ khách đi xa chẳng rối bời
Lệ rơi nhưng bút chớ nên rơi
Thất Sơn chói lọi sáng chân trời
Nỗi sầu đến đó sầu tan chảy
Tiếng nấc thấm rồi lệ sẽ ngơi
Sáo vọng từ xa đừng khắc khoải
Lời ru để lại chớ chơi vơi
Sáu chữ thành tâm buông vô thức
Lữ khách đi xa chẳng rối bời
MT
.....
.....
.......Chia ly
Chia ly vạn nẻo lệ tuôn rơi
Kẻ ở người đi mãi chân trời
Biết đến bao giờ ngày hội ngộ
Bao mùa lá úa rụng chẳng ngơi
Se sắt lòng tôi nhiều khắc khoải
Sầu riêng một cõi tình chơi vơi
Nuốt lệ tìm quên trong nỗi nhớ
Ngàn câu muốn nói chẳng nên lời.....
Chia ly vạn nẻo lệ tuôn rơi
Kẻ ở người đi mãi chân trời
Biết đến bao giờ ngày hội ngộ
Bao mùa lá úa rụng chẳng ngơi
Se sắt lòng tôi nhiều khắc khoải
Sầu riêng một cõi tình chơi vơi
Nuốt lệ tìm quên trong nỗi nhớ
Ngàn câu muốn nói chẳng nên lời.....
MaiKa
Cố quên
Thở than chi để giọt tuôn rơi
Cách trở đò giang một góc trời
Viễn xứ đời trai sầu không cạn
Cố hương thân gái lệ nào ngơi
Ngậm ngùi duyên phận luôn nếm nhạt
Lặng lẽ ân tình mãi chịu vơi
Ngày tháng thôi đành vùi quên lãng
Tương lai hạnh phúc sẽ bời bời
Hướng Dương
MONG LỆ THÔI RƠI
Mong mỏi ngày mai lệ thôi rơi
Xuân về tươi sáng cả bầu trời
Nỗi buồn trôi theo dòng nước chảy
Sầu riêng gói lại tâm thảnh thơi
Bạn hữu vây quanh cùng chia sẻ
Rôm rả chuyện trò lòng nhẹ vơi
Niềm vui san sẻ tình nhân thế
Quên đi sóng gió của cuộc đời.
Mộng Bình ( MaiKa )
MONG LỆ THÔI RƠI
Mong mỏi ngày mai lệ thôi rơi
Xuân về tươi sáng cả bầu trời
Nỗi buồn trôi theo dòng nước chảy
Sầu riêng gói lại tâm thảnh thơi
Bạn hữu vây quanh cùng chia sẻ
Rôm rả chuyện trò lòng nhẹ vơi
Niềm vui san sẻ tình nhân thế
Quên đi sóng gió của cuộc đời.
Mộng Bình ( MaiKa )
Lệ rơi...một bài thơ đường tuyệt diệu...trăn trở lắm nổi buồn...Blog chị
NT chuyên chở biết bao nổi buồn nhân thế...không điều gì mà chị NT
không cảm được nổi buồn dù chỉ là một dòng sông một con thuyền...một
nhánh Ô Môi...một chiếc lá rơi ...một cơn gió thoảng..Hãy đọc thật chậm
từng lời thơ của chị...hãy từ từ cảm nhận nó theo cách của riêng
ta....Chị NT đã cảm được nổi buồn trong các cảnh vật vô tri...thổi hồn
vào cho nó tự thân có linh hồn...có phải chăng chính chị cũng
buồn...??????
Hạnh Phúc blog