Trời nghiêng ngã gió sầu trút lá.
Mênh mang buồn trắng xoá màn mưa.
Vai run phòng lạnh song thưa..
Nhạt nhoà mờ ảo...thuở xưa ấm nồng.
Cà phê đắng giọt đời cũng đắng.
Từng giọt rơi nghe lắng hồn đau.
Cà phê-mưa khóc -tìm nhau.
Thẩn thờ giọt đắng giọt lao xao hờn...
(Ngoctuyencp)
Ngày chưa hết lối sầu đơn lẽ
Bước ai về trơn trượt đìu hiu
Đời nghiêng se sắt nắng chiều
Hàng cây ngã bóng liêu xiêu cuối đường
…
Này em hỡi tình vơi là thế
Vẫn đong đầy nỗi nhớ lao xao
Con tim mặc cả hanh hao
Môi thơm ngọt đắng tình nào em vay?
…(@ Thenhan)
Người buồn mưa gió cũng buồn theo
Lặng đứng bên song nghe mắt cay
Đếm sầu từng giọt rơi rơi
Nghe hồn cô quạnh chơi vơi nổi buồn
Biết có ai về nửa mà mong
Chi bằng gom góp nổi sầu đông
Gởi vào quá khứ ngày xưa
Cà phê thôi đắng trời mưa thôi buồn
(BIỂN NẮNG)
Ngậm ngùi
Nhấp chén đắng sao người vẫn uống
Quặn niềm đau buông xuống đời ai
Năm canh luống những u hoài
Chứa chan dòng lệ biết ai hiểu mình
...
Đời cô lẻ thương mình phận bạc
Hắt hiu buồn ngọt nhạt riêng ta
Đối gương soi... mắt lệ nhòa
Bùi ngùi duyên phận kiếp hoa bẽ bàng...
HuongDuong)
Bao nhiêu bão tố với phong ba
Chất chứa sầu đong lệ đẫm nhòa
Run run thấm lạnh hồn hoa
Đợi chờ một thuở đông qua xuân về.
...
Đắng chát cuộc đời nỗi tái tê
Mưa rơi từng giọt nghe sầu về
Còn ai mời gọi cà phê
Đêm đêm thơ thẩn chờ nghe...tiếng mình
(NTMT)
Nắng mưa vẫn chuyện từ muôn thủa
Giọt vắn giọt dài sầu cũng tan
Hồn ai cô lẻ bóng tàn
Ngả nghiêng thôi cũng chén đầy chén vơi.
Chỉ tiếc năm canh nhòa mắt lệ
Ngậm ngùi thương cảm phận cô liêu
Chờ người chẳng được người yêu
Mênh mang đêm trắng bao nhiêu nỗi sầu.
(THIENKHUC)
"Cà phê-mưa khóc -tìm nhau.
Thẩn thờ giọt đắng giọt lao xao hờn..."
Trận mưa hè chập chờn rơi mãi
Gốc phượng xưa hoang hải nát nhàu
Mưa không gội hết niềm đau
Lại thêm ướt sũng sắc màu tình xưa
Ta ngồi đây đong đưa nỗi nhớ
Cái thuở nào hăm hở biết yêu
Tưởng ra như những cánh diều
Sợi tơ chợt đứt phiêu diêu phương nào
Để giờ đây lao xao buồn thế
Ngồi một mình cô lẻ nơi đây
Song ngoài sân ứa nước đầy
Những mụn bong bóng xoay xoay vỡ òa
(KÝ GÀN)
SAO NỠ
Ai đem giông gió đau lòng lá
Nhạt nhoà khoé mắt lệ như mưa
Trời khuya lạnh lẽo sao thưa
Người đi biền biệt tình xưa có nồng
Bồ hòn mướp đắng lòng cay đắng
Sao nỡ phụ nhau quặn nỗi đau
Chân trời góc bể xa nhau
Để ta thổn thức lao xao tủi hờn…
Hải Đăng