Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

BƠ VƠ


BƠ VƠ

Âm thầm xao xuyến một vần thơ,
Đầm thắm trao nhau chút hửng hờ
Thổn thức ai hoài gom ảo ảnh
thiết tha da diết nhặt cung tơ.
Luyến lưu chi hởi bao phiền muộn.
Quấn quýt làm gì chút mộng mơ.
Tất cả là tình tri kỷ đẹp.
Bàn tay nắm vội phút bơ vơ

(Ngoctuyencp)


Tri kỷ cùng nhau xướng họa thơ
Thất ngôn bát cú chớ ơ hờ
Xếp từng con chữ se thành chỉ
Viết đối chùm từ dệt được tơ
Ngâm vịnh hào hoa vui tựa mộng
Trò chơi tao nhã đẹp như mơ
Rồi thì trao đổi bên bầu rượu
Cái thú tiền nhân chả nhận vơ 
( Ký Gàn)


THẬT
Góp nhặt cùng ai một tứ thơ
Trao nhau trên mạng chút duyên hờ
Nong tằm anh chọn vài con kén
Khung cửi em vò những sợi tơ
Trót đã neo đò xuôi bến mộng
Cũng đành buông mái dọc dòng mơ
Bước ra đời thực ta là bạn
Đừng nghĩ duyên này chỉ vẩn vơ…
(Phanhoacan)


LỆ RƠI
Một chữ tình thôi, sao lệ rơi
Mà nghe thổn thức dạ rối bời
Khoảnh khắc trong đêm, sương khói mỏng
Cho sầu giăng mắc, chữ buồn ơi
Cố nhân năm ấy, tìm mãi bóng
Tri kỉ bây giờ, ngã dáng soi
Tháng lại, ngày qua, bên nhau ấm
Mà sao nghiêng ngã thú vui đời….

HUỲNH VÂN THƯ

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

HỌA THƠ MAI TRANG HUYNH


RỒI CŨNG MỘT GÒ
Sử hồng lưu dấu mấy nghìn năm,
Kìa vết thậm thâm cuộn sóng ngầm.
Cỏng giặc xoay lưng hồn dân tộc,
Cuối đầu bợ gối kẻ ngoại xâm
Đua chen cuộc thế kim tiền trọng,
Đánh đấm đường trần cổ mấy mâm.
Con đỏ lạc bầy kêu thống thiết,
Vua quan tàn cuộc cũng gò nằm!
Maitranghuynh



Lịch sử
Lịch sử âm vang suốt vạn năm
Tự hào kiêu hãnh chút lòng ngầm
Không lòn cúi mặt người gây hấn
Chẳng đỡ nâng trôn kẽ ngoại xâm
Cuộc chiến bao ngày đầy nước mắt
Thời tàn nhiều tháng sạch xôi mâm
Giật mình thảng thốt nhìn nhân thế
Đứng thẳng xuôi tay cũng đất nằm
Ngoctuyencp

Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

THU HỌA THƠ THẾ NHÂN

Thu vọng …

Có ai lỡ bước chốn thu xưa

Nhặt hộ dùm tôi chút mộng vừa

Ở  bến đò đưa mùa gió nhẹ

Nơi dòng sông chảy ngõ sao thưa


Bên bờ bỗng nhớ chao cành lá

Cạnh lối đành quên trợt hạt mưa

In vết thuyền trôi không trở lại

Mờ phai lỗi hẹn sóng xa đưa


Duyên thừa ai có ghé về thăm

Vọng tiếng đong đưa khúc lặng thầm

Gió khẽ thì thào câu mộng mị

Mưa êm rả rích chuyện xa xăm

Khung trời dấu ái đời phai nhạt

Kỷ niệm hoài thương tình lặng câm

Dĩ vãng mây giăng chiều tím biếc

Hoàng hôn dấu lệ suốt trăm năm


                                   @thenhan


THU

Tiếp dấu trời thu vẫn chốn xưa

Tìm đâu ảnh cũ nhớ cho vừa

Mây tan ảo mộng hồn bay nhẹ 

Nắng rực tàn mơ ý lượn thưa  

Thoáng nhớ bờ mong chờ chút gió

Vương sầu thuyền đợi ngóng cơn mưa 

Sương rơi lất phất tình không vẹn

Thảnh thốt nơi này lá cứ đưa….
 
.....................

Quyến luyến nơi xưa ghé đến thăm

Bồi hồi khắc khoải nổi mơ thầm

Lối mòn lá đỗ rêu mờ nhạt

Ngõ hẹp cỏ đầy mưa lạnh căm

Vần vũ mây trôi sầu thổn thức

Phong ba sương rớt nhớ xa xăm

Hoàng hôn sắc tím chiều giăng mắt

Suối lệ tình xa khóc tháng năm  

Ngoctuyencp


 


Có những mùa Thu chẳng trở về

Hồn ta còn đắm mộng say mê

Tháng ngày lang thang tìm trong lá

Chút tình buồn in dấu hẹn thề..

Hương Vô Thường
 

Hoài thu

Tìm lối thu xưa lòng đã hẹn

Gọi thầm nhung nhớ bóng người xưa

Một thời dĩ vãng tình không vẹn

Ôi! biết làm sao nói cho vừa

...

Bến cũ đò xưa đìu hiu gió

Ngập ngừng chân bước thấy bâng khuâng

Ước thề năm ấy đành buông bỏ

Mộng thắm còn đâu, hỡi cố nhân?

Hướng Dương


...Thu nay chắc cũng khác xưa rồi

Heo may chưa về giục vàng rơi

Trên vòm lá biếc hây hây nắng

Một tiếng chim gù nghe lẻ loi.

NTMT

Mới chớm thu thôi trời đã mưa

mưa vần mưa vũ quá dư thừa

Hà nội phố phường thành sông cả

Hải phòng lũ lụt đáng thương chưa

Mưa thu sao nỡ gieo mầm họa

ta chẳng còn mong thu lối xưa !

MyNguyên
 NHỚ
Thu về ta lại nhớ thu xưa
Nhớ lắm ai ơi mấy cũng vừa
Nhớ mẹ nhớ cha già tuổi yếu
Nhớ làng nhớ xóm cánh rừng thưa
Nhớ em đi học trên đướng vắng
Nhớ chị chiều hôm chợ phất mưa
Lòng cứ nôn nao sầu cháy dạ
Như người đang nhỡ chuyến đò đưa
Ngocdunglyhoa


Trở lại mùa thu nhặt mộng xưa
Đường quen gió kể cuộc tình vừa
Xôn xao lối cũ vơi tình cạn
Lác đác rừng chiều rơi lá thưa…
@ Thenhan

 


 

Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

XA HƯ ( HOẠ THƠ HOA CÁT)

CÕI THỰC - HƯ
Sắc sắc – không không cõi thực hư
Vô minh có biết đến răng chừ?
Thân nơi Trần thế trăm năm ấy
Hồn chốn Hư vô muôn kiếp như
Đêm ngắm ánh trăng lòng đắm đuối
Khuya nghe tiếng gió dạ tương tư
Luân hồi xuôi ngược bao duyên nợ?
Sắc sắc – không không cõi thực hư


(Hat Cat)


XA -HƯ
Xa xa vợi vợi chuyện hư hư
Thắt thẻo tơ lòng rối chẳng chừ?
Thắm thiết tình thơ vùi ý tận
Miên man nợ ái đoạn tâm như
Vườn Quỳnh gãy khúc thương Ngưu Chức
Phòng Trúc so dây xót Tử Tư
Tích củ bồi hồi bao nước mắt
Xa xa vợi vợi chuyện hư hư
Ngoctuyencp







    1. Mơ mơ mộng mộng thực hay hư?/

      Mờ ảo hư vô đâu biết chừ /

      Nằm ngủ trong nhà mà tưởng lượn /

      Ngồi tàu lá chuối tựa bay như /

      Mây đưa gió thổi sao mà nhẹ /

      Tâm sự cùng ai ấy chuyện tư?/

      Trời sáng tỉnh ra ngồi một đống /

      Mơ mơ mộng mộng thực hay hư?/

      Hoang Kinh

  1. DUYÊN PHẬN

    Tình hỡi tình ơi chồn thực hư

    Đoạn trường phải chịu biết răng chừ

    Lao đao một phận đời son trẽ

    Khồn khổ duyên phần kiếp bạc như

    Mấy chục tuổi đầu còn dang dở

    Bao lần xuân đến vẫn riêng tư

    Phận gái vô duyên đành bạc phận

    Tình hỡi tình ơi chốn thực hư

    NGOCDUNG



    CHỚ CÓ HƯ

    Cãi lại mẹ cha quả thật hư


    Sinh thành nuôi dưỡng đến bây chừ


    Đêm hôm vất vả bao ngày ấy


    Sớm tối gian lao suốt tháng như


    Cá chuối vì con nên đắm đuối


    Đời người trọng nghĩa gác riêng tư


    Đồng lần trả nợ cho trời đất


    Mong mỏi tử tôn chớ có hư


    Hải Đăng

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

Tự Cảm

Thơ Giữa Đỉnh Trời
Lên đnh cao ngi gi gíó mây
Tóc phơ bc trng sut đêm ngày.
Su men chếch  choáng hai hàng l
Tiếc bút ơ h mt cánh tay.
V đá, hi tình trơ vi đá?
Ung say, gn nh lúc cung say!
Thơ ta hóa mng trong tri đt
Thành bóng chim chiu vút cánh bay.
Lữ Thượng Thọ


Tự Cảm

Lưng bầu rượu trắng uống cùng mây

Ngất ngưỡng  men cay  suốt tháng ngày

Núi thẳm  phù Vân trời đỗ lệ

Non xanh khởi thủy  đá kề  tay

Nghêu ngao vịnh cảnh  nhìn đời khóc

Thất thểu đề thơ  ngắm  gió say

Thắm thiết hồn phiêu ta dệt mộng

Mưa rơi giọt nhẹ chẳng buồn bay

Ngoctuyencp



Một mình ngất ngưỡng giữa trời mây

Gió lộng, mây trôi suốt đêm ngày

Dầm men chếnh choáng không còn lệ

Cắn bút bồi hồi chẳng động tay

Gõ đá hỏi người sao sắt đá

Ru tình hoài bạn lúc cuồng say

Thơ ta rối rắm pha lẫn đất

Gạn mãi mà tình vẫn chẳng bay

thanhthuoczvolen



TỰ NHỦ LÒNG

Từ ngày lâm bệnh sống như mây


Mộng mị thẩn thờ suốt tháng ngày


Bảng lảng hồn thơ còn rơi rớt


Nhọc nhằn viết lách trái bàn tay


Hồn thơ tha thướt còn đâu nữa


Lòng dạ não nề tựa tửu say


Oi hời còn đâu ngày sung mãn


Thân già tóc bạc cố phơ bay


Ngocdunglyhoa




Thăm nhau đi gió về cùng mây /

Thăm thẳm núi đèo vượt tháng ngày /

Không quản nắng mưa tầm bạn hữu /

Hôm nay nắm chắc Hoài Hoa tay /

Mong rằng không rớt khỏi đoàn đội /

Bình loạn đường thơ chuẩn bị say /

Thơ dở tình nồng vẫn thắm đượm /

Rượu vào vần ra chút men bay /