Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

LỠ ĐƯỜNG CẢM TÁC (HỌC THƠ ĐƯỜNG)




Một vũng sâu sâu ngán trọn đường

Nhìn người qua  lại thấy thương thương

Trật bước té luôn nước chạm sườn

Xế tải chạy nghiêng nghiền nát đất

Xe thồ lướt xéo nghiến tan mương

Ỏm...tùm...lật, ngã ...vì chen lấn

Hoặc lúc tranh nhau chẳng nhịn nhường

Phương Nga


---------------------------------------------

 Họa nguyên vận

Xăn quần xách dép lội ven đường


Đi bộ đoạn này khổ thấy thương

Nhượng lối né người nghiêng nón lá

Tránh xe tạt nước lạnh be sườn

Nhiều ông lỡ bước càn lên sịnh

Lắm chị sa chân lọt xuống mương

Tiểu lộ còn nghèo chưa cán nhựa

Tham gia tạo vũng chả ai nhường.

Cao Linh Tử



NGẬP ĐƯỜNG

Nước ngập vì mưa đổ vượt đường

Như sông rác nổi khổ càng thường

Người đi lóp ngóp lần từng bước

Xe chạy lình xình đẩy cạnh sườn

Ngày ấy miền quê hay lội ruộng

Bây giờ thành thị lại băng mương

Hởi ơi cơ khổ cho tôi quá

Xách dép đầm hoa…Đẹp nhún nhường....

Ngoctuyencp


 
VŨNG LẦY
 
Vệt nứt lộ ra ở giữa đường

Nước mưa đọng lại khó mà thương

Vô tình bước trúng rơi xưng gối

Cố ý nhảy ngang ngã gẫy sườn

Con nghé hiền lành trằm dưới vũng

Đàn trâu hung dữ vượt qua mương

Giao thông ngoảnh mặt không thèm ngó

Vội vã hơi đâu phải nhún nhường

Ký-Gàn


 
Ý THƠ


Trời chiều lộng gió chạy trên đường

Bát ngát hương nồng thấy luyến thương

Đoạn đá ngổn ngang văng gảy gọng

Khúc quanh bừa bãi té đau sườn

Vần thơ tắt nghẽn vì xuyên bụi

Ý đẹp lịm dần bởi nhảy mương

Quang đảng còn đâu ngày tươi thắm

Gạo tiền cơm áo…chẳng ai nhường

Ngoctuyencp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét